Việc nêu gương trong thời dịch cũng không đòi hỏi quá lớn lao. Tôi rất trân trọng cô giáo hàng xóm đang sẵn sàng đóng góp cùng các lực lượng khác chống dịch. Bởi mỗi người đều có khả năng riêng của mình.
Sáng 10.8, trong nhóm Zalo chống Covid-19 của xóm tôi có 2 cô giáo thông báo về việc được nhà trường cử đi tham gia chống dịch. Họ là những người trong danh sách được huy động để hỗ trợ cho công tác phòng chống dịch ở địa phương.
Có nhiều ý kiến xung quanh việc này. Nhiều người cảm ơn và chúc các cô mạnh khỏe, an toàn khi chống dịch. Có người bảo sao các cô không lấy lý do có bố mẹ già, con nhỏ để khỏi phải tham gia. Có người băn khoăn vì không có chuyên môn các cô giáo sẽ tham gia chống dịch thế nào... Bởi vậy không ít người chia sẻ, thông cảm với một cô không muốn đi nhưng vì nhà trường vận động, ngại bị đánh giá thi đua… nên phải đi.
Nhưng với dòng tin nhắn của cô giáo còn lại thì nhiều người im lặng. Cô quyết định tham gia vì thành phố đã kêu gọi cán bộ, đảng viên nêu cao gương mẫu trong phòng chống dịch. Cô không có điều kiện để đóng góp những việc to tát nên lấy sức mình ra để nêu gương. Trong khi cô giáo ấy có rất nhiều lý do để từ chối vì con còn nhỏ, chồng cũng đang tham gia chống dịch…
Trong cuộc chiến chưa có hồi kết với dịch Covid-19, thật may vì có rất nhiều những tấm lòng đáng trân trọng như cô giáo ấy. Sự nêu gương của họ đều không quá lớn lao, bất cứ ai cũng có thể làm được với tinh thần trách nhiệm với cộng đồng "mình vì mọi người, mọi người vì mình".
Khó khăn, vất vả và cả nguy hiểm trong phòng chống dịch là không thể đo đếm hết được. Nhưng càng trong nguy hiểm càng thấy sáng lên những tấm gương. Chúng ta đã thấy từ những người đứng đầu Nhà nước, Chính phủ đều xông pha vào tâm dịch, trực tiếp lãnh đạo, chỉ đạo công tác phòng chống dịch, động viên nhân dân. Hàng đoàn cán bộ y tế từ các tỉnh, thành phố đã chi viện, hỗ trợ dài ngày cho TP Hồ Chí Minh và các tỉnh phía Nam...
Trong tỉnh, nhiều đồng chí lãnh đạo tỉnh, cán bộ, chiến sĩ các ngành, các lực lượng nhiều ngày ròng rã chưa về nhà, liên tục chống dịch ở những vùng phức tạp, những địa bàn nóng về Covid-19. Không có ai “đánh giá thi đua” nhưng một thanh niên khuyết tật vẫn đứng ra thành lập câu lạc bộ thiện nguyện hằng ngày huy động, nấu hơn 100 suất cơm tặng bệnh nhân và người nhà bệnh nhân trong mùa dịch. Có nhóm người cao tuổi lặng lẽ đi quyên góp thực phẩm, rau củ để tặng cho các hộ khó khăn trong khu phong tỏa, cách ly… Có nhóm là giáo viên ở nhiều trường học, lúc không có dịch thì họ tập trung trao đổi chuyên môn, hỗ trợ người khó khăn hơn; khi có dịch họ phân công nhau kêu gọi, vận động và ủng hộ quà cho nhân dân khó khăn trong vùng dịch… Họ tự nguyện làm không vì bất cứ yêu cầu nào và càng không vì để được lưu tên trong báo cáo hay tuyên dương, khen thưởng.
Việc nêu gương trong thời dịch cũng không đòi hỏi quá lớn lao. Tôi rất trân trọng cô giáo hàng xóm đang sẵn sàng đóng góp cùng các lực lượng khác chống dịch. Bởi mỗi người đều có khả năng riêng của mình. Chỉ cần có trách nhiệm với cộng đồng, có tinh thần gương mẫu, mỗi người đều có thể đóng góp theo khả năng cho cuộc chiến chống Covid-19../.